bạn gái tôi là đầu gấu
A: cơ thể của loài dàng tháo dỡ và lắp. Tin buồn cho hai bác. Bạn gái đòi tung ảnh trong khi bố mẹ tôi. Mỗi kiểu của đá sẽ chính là lỗ mũi to. Ánh mắt cô ta trở nên điên cuồng, tràn đầy. Nhật Bản là đất nước tốt đẹp, cuộc sống bình.
Cô - Lâm Ngọc, thủ lĩnh của một trường danh tiếng vào thành phố. Cô chuyên giải quyết mọi việc bằng nắm đấm; đối vs cô, kẻ yếu là kẻ ̣thất bại cuộc, ko được tích sự gì. Bạn đang xem: Bạn gái tôi là đầu gấu Danh sách cmùi hương Quý Khách Gái Tôi Là Đầu Gấu
Bạn Gái Tôi Là Đầu Gấu - Hảo Rupi ~ Chương 36 Nên coi những thất bại trong quá khứ là động cơ để hành động, chứ không phải lấy đó làm lý do để bỏ cuộc.
Bạn Gái Tôi Là Đầu Gấu - Hảo Rupi ~ Chương 34 . Love is like a glass door… sometimes you don’t see it, and it smacks you right in your face. Đăng
Dù bạn có trải qua bao nhiêu mối tình đi chẳng nữa, thì mãi mãi không thể quên được mối tình đầu. Mối tình khiến ta khó tả về những cảm xúc đầu đời nhất là tuổi học trò đầy mơ mộng với bao hoài bão. Mời các bạn đón đọc truyện Bạn Gái Tôi Là Lớp Trưởng.
modifikasi jupiter mx 135 warna biru hitam. Truyện Bạn Gái Tôi Là Đầu Gấu xoay quanh nhân vật chính là một cô gái có "số má" trong trường học, mọi thứ cô muốn được đều theo ý bằng vũ lực, nhưng đến khi gặp anh, 1 anh chàng lạnh lùng, đẹp zaj, lúc đó tiếng sét ái tình đã nổi dậy và nhiều tình tiết hài hước đã xảy là Lâm Ngọc, thủ lĩnh của một trường danh tiếng trong thành phố. Cô chuyên giải quyết mọi việc bằng nắm đấm, đối với cô, kẻ yếu là kẻ ̣thua cuộc, ko được tích sự gì. Là một nữ sinh bình thường như bao người khác, tất nhiên cô cũng thuộc dạng mê trai nhưng ko có khái niệm về tình yêu. " Bồ bịch là gì, ngon ko, có ăn được ko?" - Mọi người ai cũng ngã ngửa với câu trả lời của cô khi hỏi về tình - Thiên Hạo, lạnh lùng ko quan tâm tới con gái, đặc biệt anh chúa ghét việc cứ đánh nhau mà ko dùng đầu óc. Thật là ngu ngốc! Tình yêu là thứ diệu kì đã khiến cho con người ta phải thay đổi, vì thế nữ tác giả Hảo Rupi của chúng ta đã cho ra lò tác phẩm Bạn Gái Tôi Là Đầu Gấu đầy vui nhộn.
Chương 45 Xuất viện Kìm nén sự khó chịu trong người, Lâm Ngọc mắt nhìn thẳng vào ngũ quan tinh tế của Nghi Nghi, nói ra những lời trong lòng"Tình cảm của ba người họ đối với tôi tôi cứ hết lần này đến lần khác gạt sang một bên, giả vờ không nghe không thấy. Tôi biết làm như vậy là không đúng nhưng chuyện tình cảm đâu thể ép buộc, cô hiểu ý tôi mà"Đợi Lâm Ngọc nói xong, Nghi Nghi gật đầu"Cô không có cảm giác gì với họ sao? Một chút cũng không?""Cô nói rõ hơn được không?""Khi ở cạnh anh Thiên Hạo và người tên Duy Khánh kia, cô không rung động?""Tôi..." Rung động, cảm giác tim đập mạnh vì ai đó, cô đã từng có, không phải bên Duy Khánh mà là thái độ ậm ừ của Lâm Ngọc, Nghi Nghi đoán đúng phần nào."Tôi hiểu, tôi chỉ muốn biết cô đối với Gia Huy như thế nào?" Đây là câu hỏi mà cô muốn nói nhất trong mặt với câu hỏi đó, Lâm Ngọc trầm mặt trong chốc lát rồi trầm giọng nói"Là bạn không hơn không kém""Được rồi, cô nói vậy là tôi yên tâm" Lấy được câu trả lời, Nghi Nghi chào Lâm Ngọc bước Hạo cùng Duy Khánh thấy Nghi Nghi đi ra ngoài, hai người nhanh chóng đi vào"Lâm Ngọc" Thấy cô ngồi một mình trên giường mắt nhìn xa xăm, Duy Khánh đi tới Ngọc nhìn hai người trước mắt mình, đột nhiên hốc mắt đỏ lên, chứa đầy hơi nướcThiên Hạo chú ý tới hốc mắt ửng hồng của cô, anh ngồi bên cạnh Lâm Ngọc, nhẹ giọng nói "Tại sao lại khóc?"Lâm Ngọc nghẹn ngào, gắng không cho nước mắt rơi xuống"Tôi muốn về nhà"Duy Khánh nghiêm nghi hỏi "Sao lại đòi về, cô chưa khỏe hẳn mà" Người kiên cường như Lâm Ngọc dù bệnh đau hành hạ cũng không khóc mà bây giờ lại chực muốn khóc, chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra với Hạo cũng gật đầu đồng ý với Duy Ngọc cố tỏ vẻ thản nhiên nhún nhún vai "Tôi không sao""Không sao? Cô chắc chứ?" Duy Khánh thở phào nhẹ nhõmLâm Ngọc lấy đại một cái cớ "Thức ăn bệnh viện dở quá, tôi nuốt không vô"Duy Khánh mở lớn mắt không thể tin, còn Thiên Hạo chỉ lắc đầu cười. Đúng là người có tâm hồn ăn uống!"Được, bây giờ tôi đi làm thủ tục xuất viện ngay"Bạn đang đọc truyện tại
Không khí trong phòng im lặng sau khi Gia Huy rời khỏi. Lâm Ngọc cứ ngồi ngây ngốc trên giường."Đại ca quen người đó?" Mạnh Hùng cười đã thì lên tiếng."Người đó?..Nam sinh đẹp trai đó hả?" Cô lại chớp mắt long lanh nhìn anh."Đại ca ko biết người đó sao?""Bốp", Lâm Ngọc bực mình đánh mạnh vào đầu anh."Cái đồ đầu heo! Nếu tôi biết thì tôi hỏi cậu làm gì? Hỏi câu có duyên ghê!"Mạnh Hùng xoa đầu, cô lại đánh anh. Cứ cái đà này anh thành đầu heo ngu ngốc thật luôn đó."Đó là hội trưởng của hội học sinh, cậu ta tên Thiên Hạo.""Thiên Hạo..!", cô vô thức lập lại cái tên vừa nghe, thẫn thờ nhớ lại lần đầu gặp Hùng thấy Lâm Ngọc thả hồn trên mây thì kéo cô lại. "Đại ca đừng quan tâm, dính dáng vs cậu ta ko tốt cho chúng ta đâu.""Tại sao lại ko tốt? Tôi thấy cậu ta rất tốt bụng, lại rất bảnh nữa.." Thanh âm cô nhỏ dần."Đại ca có biết mình đang nói gì ko? Cậu ta là Hội..trưởng..hội..học..sinh đó!". Mạnh Hùng gằn từng chữ như muốn cô ghi nhớ đến đây, cô giật mình. Trời ơi! Làm sao cô lại quên được chứ, cô là thủ lĩnh cầm đầu trường Hàn Lâm, đánh nhau đối vs cô la chuyện như cơm dù có bản lĩnh như vậy nhưng băng đảng của cô phải luôn trốn tránh tầm kiểm soát của hội học sinh. Hàn Lâm là một ngôi trường quốc gia, học sinh đa số ở đây là con quý tộc, vì vậy ko thể nào chấp nhận có bọn đầu gấu như cô là hội học sinh được thành lập vs mục đích kiểm soát các hành động của học sinh, nhằm phát hiện và xử lý những thành phần anh - Thiên Hạo lại là hội trưởng hội học sinh, người đứng đầu nơi và cô quá khác biệt, hai người đứng đầu hai nơi trái ngược nhau, luôn là thù địch ko thể nào là bạn của nhau. Nhưng tại sao vẫn để cô gặp anh, để lại trong cô. một chút mất mát ko khỏi lắc đầu thở dài, như vậy thì đúng như lời Mạnh Hùng nói, ko dính dáng, ko có quan hệ gì vs anh là tốt nhất. Nếu làm vậy thì cô mới có thể bảo vệ đàn em của khí trong phòng im lặng sau khi Gia Huy rời khỏi. Lâm Ngọc cứ ngồi ngây ngốc trên giường."Đại ca quen người đó?" Mạnh Hùng cười đã thì lên tiếng."Người đó?..Nam sinh đẹp trai đó hả?" Cô lại chớp mắt long lanh nhìn anh."Đại ca ko biết người đó sao?""Bốp", Lâm Ngọc bực mình đánh mạnh vào đầu anh."Cái đồ đầu heo! Nếu tôi biết thì tôi hỏi cậu làm gì? Hỏi câu có duyên ghê!"Mạnh Hùng xoa đầu, cô lại đánh anh. Cứ cái đà này anh thành đầu heo ngu ngốc thật luôn đó."Đó là hội trưởng của hội học sinh, cậu ta tên Thiên Hạo.""Thiên Hạo..!", cô vô thức lập lại cái tên vừa nghe, thẫn thờ nhớ lại lần đầu gặp Hùng thấy Lâm Ngọc thả hồn trên mây thì kéo cô lại. "Đại ca đừng quan tâm, dính dáng vs cậu ta ko tốt cho chúng ta đâu.""Tại sao lại ko tốt? Tôi thấy cậu ta rất tốt bụng, lại rất bảnh nữa.." Thanh âm cô nhỏ dần."Đại ca có biết mình đang nói gì ko? Cậu ta là Hội..trưởng..hội..học..sinh đó!". Mạnh Hùng gằn từng chữ như muốn cô ghi nhớ đến đây, cô giật mình. Trời ơi! Làm sao cô lại quên được chứ, cô là thủ lĩnh cầm đầu trường Hàn Lâm, đánh nhau đối vs cô la chuyện như cơm dù có bản lĩnh như vậy nhưng băng đảng của cô phải luôn trốn tránh tầm kiểm soát của hội học sinh. Hàn Lâm là một ngôi trường quốc gia, học sinh đa số ở đây là con quý tộc, vì vậy ko thể nào chấp nhận có bọn đầu gấu như cô là hội học sinh được thành lập vs mục đích kiểm soát các hành động của học sinh, nhằm phát hiện và xử lý những thành phần anh - Thiên Hạo lại là hội trưởng hội học sinh, người đứng đầu nơi và cô quá khác biệt, hai người đứng đầu hai nơi trái ngược nhau, luôn là thù địch ko thể nào là bạn của nhau. Nhưng tại sao vẫn để cô gặp anh, để lại trong cô. một chút mất mát ko khỏi lắc đầu thở dài, như vậy thì đúng như lời Mạnh Hùng nói, ko dính dáng, ko có quan hệ gì vs anh là tốt nhất. Nếu làm vậy thì cô mới có thể bảo vệ đàn em của mình.
Nhận thấy thái độ khác hẳn của Duy Khánh, Lâm Ngọc cũng ko để ý làm gì"Cậu đang đùa với tôi?" cô cười giễu. Chẳng phải nãy giờ hắn bị cô đánh cho te tua sao."Nếu cô thắng, chiếc moto này là của cô. Thấy sao?""Thật ko?" ko thể tin được, anh ta cho cô chiếc BMQ này.."Chắc chắn" Duy Khánh gật đầu khẳng định, anh cũng thích chiếc xe này nhưng đem ra làm một vụ giao dịch cũng đáng."Vậy nếu tôi thua..?" Lâm Ngọc cũng ko ngu ngốc đến mức có qua mà ko có lại. Con người Duy Khánh nham hiểm cỡ nào thì cô chưa biết rõ, nhưng vật cược để có được chiếc xe này chắc ko đơn giản. "Cô làm bạn gái tôi, còn nữa trường Hàn Lâm phải chịu thua Nam Sang""Cái gì..?" Lâm Ngọc trợn tròn mắt, tên này dám đưa điều kiện khó đến vậy, vụ cá cược này liên quan đến cuộc sống sau này của cô và danh tiếng trường Hàn Lâm. Hai cái này cô ko bỏ được, thật khó quyết định."Tên khốn..mày nghĩ mày là ai mà dám đưa ra điều kiện như thế thì người lợi nhất ko phải là mày hay sao?" Gia Huy nổi nóng, đụng đến trường Hàn Lâm anh ko có ý kiến nhưng Lâm Ngọc thì tuyệt đối ko được."Được! Tôi đồng ý" sau một hồi đắn đo cô đưa ra quyết định."Lâm Ngọc cậu ko thể..""Gia Huy! Ko sao đâu""Nhưng mà.." chết tiệt, cô vậy mà nhận lời hắn"Cậu ko tin tưởng tớ sao?" Lâm Ngọc nhìn thẳng vào mắt Gia Huy"Tớ tin..""Tớ biết cậu luôn tin tưởng tớ mà!" Lâm Ngọc nháy mắt, mỉm cười đầy tự tin. Dưới ánh trắng, khuôn mặt cô sáng hẳn lên, khi cười còn để lộ hàm răng trắng nhỏ khoảnh khắc đó, Duy Khánh và Gia Huy đờ đẫn nhìn cô như người mất hồn. Lâm Ngọc rất đẹp, cô khác với những người khác. Ở cô là vẻ đẹp thuần khiết, trong sáng, mặc dù ko dịu dàng như nước nhưng thay vào đó là nét cá tính mạnh mẽ đáng yêu hiếm thấy ở con Huy bị ánh mắt chân thành của cô làm ý chí sôi sục trong lòng bay mất tiêu, chấp nhận gật đầu là người ngoài cuộc xem thôi Ngọc vui vẻ ra dấu vs đàn Khánh thấy hai người hình như rất thân thiết, ko hiểu sao khó chịu trong lòng, đưa tay bảo đàn em chuẩn bị."Chúng ta bắt đầu..""Được"Tất cả học sinh tập hợp tạo vòng tròn bao quanh hai người Lâm Ngọc và Duy Khánh ở giữa. Cuộc chiến của thủ lĩnh hai trường thật đáng mong Khánh mở đầu, vung tay lên đánh. Lâm Ngọc né sang bên phải đồng thời đưa tay lên đấm vào ngực Duy Khánh. Ai cũng thấy Duy Khánh để lộ sơ hở, nhưng 'bốp', cằm Lâm Ngọc bị Duy Khánh đá Ngọc lùi lại hai bước, xoa cằm. Tên này mạnh thật, ra tay ko cho cô đường lui đây mà. Nhưng ko thể bại dưới tay hắn được..Cô chạy nhanh đá xuống vai Duy Khánh, anh vội tránh nhưng đã bị chân cô đá mạnh vào hai cứ một đánh một trả, ko phân thắng bại. Bản lĩnh hai người như nhau, đánh đến khi trời sáng một tiếng sau, Gia Huy đau lòng nhìn Lâm Ngọc thương tích đầy mình, muốn chạy vô đỡ cô đứng dậy nhưng cô ngăn run đầu gối, cô thở hổn hển, khóe miệng còn dính chút máu liếc tên đối diện ko chút sứt mẻ nào đang cười đắc ý. Chết tiệt, ko còn chút sức lực để bước đi. Đánh căng thật, nhưng lợi thế đang về phía Duy Khánh. Nếu tiếp tục sợ cô sẽ thua mất, cô hoàn toàn ko để ý đến đối thủ, chủ quan xem thường Khánh nhìn cô gái mạnh mẽ kia bị anh đánh tơi tả, haizz đánh cô anh cũng đau lòng lắm chứ nhưng muốn có được cô phải bắt buộc vậy thôi."Tiếp tục nhé?" Duy Khánh ko thể chờ đợi được nữa, đánh nhanh gọn*********************************Lâm Ngọc cuối cùng ngã quỵ xuống, nằm yên ko nhúc nhích. Đau quá, trên người cô chỗ nào cũng đau mà hình như bên vai phải bị trật xương rồi. Tên khốn ra tay mạnh cũng thấy được kết quả, chỉ chờ lên tiếng xác nhận nữa thôi.
Lượt Xem 4 Truyện Bạn Gái Tôi Là Đầu Gấu xoay quanh nhân vật chính là một cô gái có “số má” trong trường học, mọi thứ cô muốn được đều theo ý bằng vũ lực, nhưng đến khi gặp anh, 1 anh chàng lạnh lùng, đẹp zaj, lúc đó tiếng sét ái tình đã nổi dậy và nhiều tình tiết hài hước đã xảy ra. Cô là Lâm Ngọc, thủ lĩnh của một trường danh tiếng trong thành phố. Cô chuyên giải quyết mọi việc bằng nắm đấm, đối với cô, kẻ yếu là kẻ ̣thua cuộc, ko được tích sự gì. Là một nữ sinh bình thường như bao người khác, tất nhiên cô cũng thuộc dạng mê trai nhưng ko có khái niệm về tình yêu. ” Bồ bịch là gì, ngon ko, có ăn được ko?” – Mọi người ai cũng ngã ngửa với câu trả lời của cô khi hỏi về tình yêu. Anh – Thiên Hạo, lạnh lùng ko quan tâm tới con gái, đặc biệt anh chúa ghét việc cứ đánh nhau mà ko dùng đầu óc. Thật là ngu ngốc! Tình yêu là thứ diệu kì đã khiến cho con người ta phải thay đổi, vì thế nữ tác giả Hảo Rupi của chúng ta đã cho ra lò tác phẩm Bạn Gái Tôi Là Đầu Gấu đầy vui nhộn.
bạn gái tôi là đầu gấu